VỞ CẢI LƯƠNG "XỬ ÁN PHI GIAO"

Đã lâu lắm rồi mới thấy ngưới ta nô nức đi xem cải lương. Mà cũng phải thôi bởi từ bao năm nay việc đầu tư cho cải lương còn đang trong điệp khúc “thiếu tiền – thiếu kịch bản hay – không có cái mới”. Vậy lý giải như thế nào khi một vở diễn xưa cũ vẫn có khán giả? Xét về khách quan thì sự kiện lần đầu tiên Ngọc Huyền về nước biểu diễn cải lương mà là trọn tuồng “Xử án Phi Giao” vốn đã ăn sâu trong ký ức của bao người mộ điệu. Sự tò mò cũng có và sự hâm mộ cũng không kém. Kế đến là bản thân Ngọc Huyền ca diễn vẫn còn hay, còn sức hút lắm! Về chủ quan, người làm chương trình có đủ lực và quyết liệt để thực hiện tâm huyết của mình đến cùng. Sự nghiêm túc về kịch bản, dàn nhạc, cố gắng đầu tư cảnh trí (dù hình thức màn hình led không phải là yếu tố để cải lương giữ được cái “thật và đẹp” như quan điểm của NSND Nguyễn Thành Châu) đã làm thỏa lòng người mộ điệu sân khấu cải lương. Nhà hát Hoa Bình là nhà hát với sân khấu lớn nên thường những người làm cải lương dè dặt khi đầu tư vì sẽ tốn kém cảnh trí với không gian như vậy. Nhưng cũng là ưu điểm để cải lương thăng hoa và nghệ sĩ có thêm cảm xúc, tư hào và sáng tạo trong không gian của sân khấu hoàng tráng và đẳng cấp. Với dàn diễn viên ca hay, diễn giỏi và hùng hậu đã cho thấy sức hút cải lương vẫn còn nếu “nói và làm”. Cần lắm cái chung tay “thật sự” của nghệ sĩ để cũng đứng chung sân khấu, cần lắm cái “làm cho đến nơi, đến chốn” của nhà tổ chức và cũng cần lắm sự quan tâm của các cơ quan, đơn vị tiếp sức bằng nguồn tài trợ cho cải lương chứ đừng đổ tiền vào những gameshow vô bổ để giết chết nền nghệ thuật nước nhà, trong đó có sân khấu cải lương. Cảm ơn những người tâm huyết đã tổ chức chương trình và những khán giả đã luôn yêu thương, góp sức cho nền nghệ thuật cổ truyền của dân tộc và Nam bộ sống mãi qua bao thăng trầm của thời gian và lịch sử.








